Sau Tất Cả, Điều Quý Giá Nhất Với Mỗi Người Chính Là… Tình Thân!
Hộp quà “ĐẬM ĐÀ TÌNH THÂN” gồm 1 Tĩn nước mắm tôm biển 60N, 500ml trong bình gốm đỏ mang ý nghĩa may mắn độc quyền, 1 Tĩn nước mắm cá cơm vàng ruột đỏ 60N 250ml trong bình gốm vàng.
Điều gì là đáng giá nhất trong cuộc đời bạn: tiền tài, địa vị, danh vọng, nhan sắc… ? Với tôi, điều mộc mạc, giản đơn nhưng khó tìm nhất chính là hai chữ “Tình Thân”.
Khi còn trẻ, chúng ta theo đuổi nhiều thứ giá trị mà ta cho là đắt giá. Có người chạy theo công danh sự nghiệp, có người chạy theo sự nổi tiếng xa hoa, có người mãi luôn tìm kiếm một tình yêu say đắm. Tất cả những điều đó đều không sai, chỉ là đôi khi vội vã quá, ta lại quên mất đi những người đã cho ta loại tình cảm ấm áp nhất là “tình thân”.
Nhưng tình cảm thế nào thì được gọi là “tình thân”? Có lẽ mỗi người sẽ có riêng cho mình một đáp án. Với tôi, một người đàn ông đã bước sang tuổi tứ tuần, đã có sự nghiệp vững chắc và một gia đình trọn vẹn thì…
Tình Thân Là Nỗi Buồn Được Cất Lại, Để Gia Đình Mình Không Phải Lo Âu…
Tôi vẫn nhớ từ khi còn bé đến suốt thời niên thiếu, bữa cơm gia đình luôn đầy đủ 5 người: Bà tôi, Ba tôi, Mẹ tôi, tôi và Em gái tôi. Điều đó như một luật bất thành văn vậy, ba luôn thu xếp công việc để về kịp giờ ăn, tôi và đứa em thì gác lại niềm vui cùng bạn bè để về nhà thưởng thức những mâm cơm mẹ nấu. Chỉ trừ những hôm ba mẹ có việc phải đi xa thì gần như mỗi một ngày trong kí ức tuổi thơ của tôi đều là mâm cơm quay quần giữa 5 người với nhau. Ba mẹ vẫn luôn dạy chúng tôi về giá trị của bữa ăn gia đình, rằng sau này khi chúng tôi lớn lên cũng phải dạy lại con cái như thế.
Những giờ cơm của chúng tôi thì dài lắm, vì những câu chuyện kể nhau nghe thì luôn thật dài và chẳng ai muốn kết thúc nó cả. Bà thường nói về những ngày xưa, ngày đó ông bà thường đi nương đi rẫy ở rừng, cuộc sống tuy nghèo khó nhưng vô vàn niềm vui. Trong câu chuyện của bà, tôi như nghe thấy tiếng suối róc rách, nhìn thấy những tán rừng xanh, nghe được mùi hương lúa chín, nếm được vị sương mai trong lành. Ba liền tiếp lời Nội bằng dòng ký ức chảy dài tươi đẹp. Khi đó, ba có nuôi một chú cún tên Milu là quà của ông Nội trong dịp sinh nhật 12 tuổi. Ba bảo Milu là chú chó thông minh, dễ bảo và ngoan ngoãn nhất thế gian, thế mà nó lại mất trong tai nạn xe khi qua đường đón ba tôi đi học xa về… Tôi và đứa em thì còn nhỏ, những điều chúng tôi kể toàn là những mẩu chuyện vặt, nào là con Mai trèo cây ổi hái trộm bị té ra sao, hay trong lớp thằng Minh ngủ gật rồi tè dầm bị cả lớp cười thế nào… Nhưng dù là chuyện nhỏ nhặt thế nào, gia đình tôi đều cười đùa vui vẻ rất nhiệt tình và lắng nghe bọn tôi từ tận trái tim.